Đêm đầu tiên của vòng Đối đầu cuộc thi Giọng hát Việt, khán giả tỏ ra hào hứng bởi format được thay đổi hoàn toàn so với vòng Thử giọng giấu mặt, buộc “gà trong một đội phải hoài đá nhau”. Tuy nhiên, niềm vui đó chưa được tròn vành trên môi thì khán giả đã phải bịt tai, che mắt để không phải chứng kiến những màn đấu “phi thể thao” của các cặp võ sĩ đang cố phô trương ngón đòn mạnh nhất để hạ gục lẫn nhau, thay vìý thức rằng mình đang là ca sĩ để biết tôn trọng bài hát mình đang thể hiện và “cơm sôi nhỏ lửa” cho bản song ca thêm quyện hòa.
NSƯT Thanh Lam rõ ràng có cái lý của riêng chị khi chất vấn: “Tôi ngạc nhiên và không thể tưởng tượng ra hai ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng và Hồ Ngọc Hà sẽ dạy bằng cái gì?”. Bởi hai tuần còn không đủ để một giảng viên giỏi rèn giũa viên ngọc thô trở nên bóng bẩy, huống gì huấn luyện viên (HLV)! Vậy, họ dạy thí sinh điều gì, khi văn hóa ứng xử căn bản nhất trong song ca là – nói như lời Đức Tuấn – “hai người hát cùng với nhau là để nâng nhau lên, cùng thăng hoa và làm cho bài hát hay hơn” mà thí sinh cũng không biết, nói gì đến việc hát sao cho hay, cho tôn chất giọng và vẻ đẹp ca khúc?!
Tiếc cho những Quốc Huy, K’sor Đức, Quốc Dũng khi sự nhã nhặn của họ trong cách phối bè với Ngân Bình, Anh Tuấn, Thảo Nguyên đã không giúp họ ghi điểm trong mắt HLV. Như giọng tenor đẹp thiên bẩm của Phú Luân trong ca khúc Radio, ở đêm thứ hai của vòng Đối đầu, tuy không nổi bật ngay từ đầu như Xuân Sơn nhưng lại bứt phá ở đoạn lĩnh xướng từ giữa bài, hát luyến láy phiêu bồng, không gồng, không lên gân. Cả hai đều được bốn HLV hết mực khen ngợi về sự quyện hòa ăn ý và rất ngang tài ngang sức. Phú Luân thậm chí còn được chính HLV của mình là Thu Minh đánh giá tốt hơn Xuân Sơn bởi anh “có phẩm chất của một ca sĩ thực sự, biết coi trọng bài hát hơn bản thân”. Đây có thể nói là màn trình diễn đẹp nhất từ đầu vòng hai tới giờ,cả về lối hát lẫn cách ứng xử của hai thí sinh. Nhưng khen một đằng, chấm một nẻo,cuối cùng Phú Luân vẫn bị loại trong sự hụt hẫng và tiếc nuối của khán giả. Âu đã là võ đài, ai nhường thì… chết ráng chịu!
Nếu đã xem sàn diễn là võ đài, nghĩa là ban tổ chức đã mặc nhiên thừa nhận: thể thao cũng cần đến tinh thần thượng võ, chơi đẹp. Vì vậy, khán giả hoàn toàn có quyền tẩy chay những màn thi đấu thừa tiểu xảo, chuyên môn nhưng thiếu văn hóa và khiêm nhường.
Không khó để tra tìm trên YouTube những đoạn video về cuộc thi The Voice ở những quốc gia khác, như clip Anthony Evans song ca If I Ain’t Got You với Jesse Campbell ở Mỹ, Lucie Dobrovodská và Anna Veselovská vừa đàn vừa hát Set Fire to the Rain ở CH Séc, Kang Mi Jin hát Mariah cùng Lee Chan Mi ở Hàn Quốc để thấy rằng văn hóa thi cử và ca hát của họ hoàn toàn khác xứ ta.Bên cạnh yếu tố kỹ thuật làm nền tảng của từng thí sinh và cách lựa chọn bài hát phù hợp của HLV, khán giả tại đó còn được thưởng thức những màn trình diễn thực sự cao thượng và đầy tính nghệ thuật bằng chính con tim của người hát chứ không phải từ sự gào thét của lý trí. Khi đối thủ trở thành bạn diễn, thì nghệ thuật mới thăng hoa.
Xem các nghệ sĩ quốc tế Đối đầu tại The Voice:
If I Ain't Got You - Anthony Evans - Jesse Campell - The Voice Mỹ Lucie Dobrovodská và Anna Veselovská - Set Fire to the Rain Kang Mi Jin hát Mariah cùng Lee Chan Mi ở Hàn Quốc HOÀNG YẾN
0 nhận xét:
Đăng nhận xét